Nhờ sự động viên của những người bạn tốt thì sáng nay Tô Minh đã đi học lại, chỉ là không ngờ phản ứng của học sinh trong trường lại quá đáng đến vậy. Vừa bước qua cổng, đằng sau cậu đã vang lên biết bao tiếng thì thầm, dị nghị.
- Này, hình như người hôm qua được nhắc nhiều trên mạng xã hội là ba của Tô Minh đúng không?
- Đúng vậy, cậu giờ mới biết sao?
- Hah, đúng vậy.
Thấy vậy, Tiêu Mạn chị lặng lẽ nắm lấy bàn tay của cậu bạn.
- Chúng ta đi thôi.
- Ừm.
Đi đến đâu, những lời nói xấu, lời trách mắng cứ thoang thoảng bên tai đến khó chịu.
Trái ngược với toàn trường lớp 12A1 lại im lặng đến kì lạ, biểu cảm trên khuôn mặt của mọi người chưa có chuyện gì xảy ra. Nhìn thấy lớp trưởng và lớp phó bước vào, người nào người nấy ngóc đầu lên chào hỏi.
- Tô Minh, Tiêu Mạn, buổi sáng tốt lành.
- Các cậu cũng vậy nhé.- Cả hai đồng thanh.
- Không tốt được rồi.
Nhìn những gương mặt bí xị, Tô Minh không khỏi thắc mắc.
- Sao vậy?
Chàng mập với giọng điệu than vãn mà kể lại.
- Hôm qua cậu nghỉ học nên không biết. Tiết lí hôm qua, thầy Lâm giao cho một xấp bài tập bảo phải nộp trong hôm nay, tuy là trắc nghiệm nhưng mình mới kịp làm đến tờ thứ 3 thôi.
- Tại cậu lười thôi, Mạn Mạn, cậu ấy xong rồi kìa.
- Sao cậu biết?- Tiêu Mạn ngạc nhiên trước câu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-duoc-den-dap/2203567/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.