Tôi cùng Khôi Anh đi vào trường, bác bảo vệ nhíu mày nhìn chúng tôi hỏi: "Hai đứa là thi xong từ ca trước rồi sao chưa về?". Tôi vốn định nói dối cho qua đột nhiên Khôi Anh giành trước mở miệng: "Oi cháu cùng bạn cháu đợi người bác ạ, cháu đợi em của cháu còn bạn cháu đợi người yêu hihi."
Tôi có chút cạn lời nhìn Khôi Anh, không phải rõ ràng mới bảo tôi suy nghĩ kĩ không nên đưa ra quyết định vội vàng à? Sau đó tôi nhún vai bĩu môi không nói thêm gì cùng Khôi Anh đi đến nhà để xe. Lúc chúng tôi đi ngang qua tòa nhà ba tầng, đột nhiên có tiếng gọi. Quay ra nhìn liền thấy trong phòng học ở giữa tầng một Én đang ngồi gần cửa sổ vẫy tay chào tôi và Khôi Anh.
Tôi khẽ gật đầu đáp lại, còn Khôi Anh khua tay loạn lên chỉ về nhà để xe nhưng dường như Én cũng bắt sóng kịp mà vui vẻ gật đầu. Thậm chí đôi mắt khi nhìn thấy Khôi Anh liền sáng lấp lánh sau đó cười rộ lên, tôi chẹp miệng thầm nghĩ đúng là tình cảm thời niên thiếu, tình cảm ngây ngô tuổi học trò năm cấp ba là tình cảm khó giấu nhất.
Bạn cứ nghĩ mình giấu kĩ, thậm chí bạn nghĩ rằng bạn bè mình hay người mình thích sẽ không phát hiện. Không phải đâu, năm cấp ba đó thích một người là một việc rất khó giấu, dù bạn có nói dối hay né tránh thì ánh mắt của bạn khi nhìn người đó, thậm chí là thái độ, hành động đều đang tố cáo việc bạn đang giấu diếm.
Có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-cung-la-mot-loai-cua-thanh-xuan/548507/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.