*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi tôi còn chưa kịp load xong cuộc trò chuyện, lúc nhìn xuống đã thấy em ấy bước vào lối cầu thang đi lên. Tôi vội vàng mở máy nhắn em ấy đừng lên gặp mặt vội nhưng đã quá muộn, em ấy còn không thèm xem. Lúc tôi đang hoảng hốt bỗng nhiên một suy nghĩ chợt lóe tôi vội chạy thẳng về cuối dãy hành lang rồi trốn vào nhà vệ sinh nữ.
Đừng trách tui hèn ừ vì tui hèn thật ;((((((((( Nhưng mà ngại quá, lúc này tôi chưa chuẩn bị sẵn tin thần gặp em ấy. Mọi thứ quá nhanh, khiến tôi còn chưa kịp suy nghĩ. Cũng may mới đầu giờ nên rất ít người đến nói đúng hơn là cả dãy lớp chưa ai đến ngoài tôi và Phanh nên tôi ở trong nhà vệ sinh giữ cửa cũng không ai để ý xem tôi như con điên nhỉ?
Nhưng khổ nỗi nhà vệ sinh trường tôi cũng đã lâu đời rồi, ngoài chia mấy phòng vệ sinh nhỏ lẻ ra thì hầu như cửa nào cũng hỏng khóa. Mà trốn vào mấy phòng nhỏ đó thì tôi chịu, vì thế nên tôi giữ luôn ở cửa lớn nhưng mà cửa lớn khóa cũng hỏng.
Lúc đó không nghĩ nhiều được như vậy tôi chỉ liều mình chặn cửa, một lúc sau tôi đột nhiên nghe thấy tiếng Phanh đập cửa: "Ơ con này, mày gọi con gái nhà người ta lên xong mày trốn à. Mở cửa raaaaaaaaaaaaaaa."
Qua lớp kính mờ ảo phủ đầy bụi, tôi loáng thoáng thấy Phanh đứng đang cố gắng đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-cung-la-mot-loai-cua-thanh-xuan/548498/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.