Hôm nay tôi chọn vị trí ngồi ở hàng đầu để dễ dàng quan sát sân khấu còn Nắng ngồi cùng nhóm bạn ở cuối dãy. Vì thế cả buổi lễ bọn tôi chưa chạm mặt nhau lần nào, chỉ đôi lúc tôi thấy cậu lướt qua nhưng rất nhanh biến mất trong khung cảnh nhốn nháo của ngày khai giảng. Không hiểu vì lí do gì tôi đột nhiên cảm thấy khó xử, cảm giác kẹt giữa em và cậu ấy làm tôi không biết nên trả lời thế nào.
Bối rối một lúc, tôi cắn môi thầm nghĩ dù sao cũng không có gì chỉ là tự mình làm quá lên thôi, bạn cùng lớp chụp cùng nhau một kiểu ảnh thì có gì to lớn đâu. Tôi gật đầu đồng ý, sau đó quay sang bảo em đợi tôi một chút, nhưng khi thấy sự hụt hẫng trong mắt em điều đó khiến tôi bối rối. Cuồi cùng vẫn là không yên lòng tôi nhìn xung quanh tìm Khôi Anh nhờ cậu ở bên cạnh em, tôi chụp xong sẽ quay lại. Thấy Khôi Anh và My trò chuyện vui vẻ tôi mới bước tới cạnh Nắng.
Thấy tôi tới cậu ấy cười vui vẻ nói: "Muốn chụp như thế nào đây?"
"Như thế nào cũng được, mày thích thế nào?" Tôi nhún vai đáp
Cậu ấy đứng suy tư một hồi, lúc này tôi mới để ý trang phục của cậu, hôm nay Nắng cũng mặc áo dài trắng. Làn da cậu vốn dĩ đã trắng hồng hôm nay còn tỉ mỉ trang điểm nên càng nổi bật hơn, môi đã tô thêm son, cậu có đôi mắt to tròn lúc bình thường khi không có trang điểm đã rất nhí nhảnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-cung-la-mot-loai-cua-thanh-xuan/3557836/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.