Kết thúc buổi đi chơi ngày hôm đó, câu hỏi của tôi vẫn chưa được trả lời. Thực ra thì mối quan hệ này từ trước đến nay vẫn luôn diễn ra như vậy, chẳng qua là tôi tự mình ôm những giấc mộng không có thật.
Sau khi về nhà tôi quyết định nghỉ ngơi sớm để chuẩn bị cho buổi đi chơi ngày mai cùng Khôi Anh và các bạn của cậu ấy, đặc biệt trong đó có em. Sáng hôm sau, tôi dạy thật sớm, đắn đo xem mình trước gương cuối cùng cũng quyết định được bộ đồ cần mặc.
Tôi và Khôi Anh có hẹn gặp nhau ở khu sân chơi gần hội chợ, sau khi đón My suốt quãng đường chúng tôi không nói gì với nhau, bầu không khí ngại ngùng bao trùm cả hai. Cũng may Khôi Anh đã đến sớm đợi trước ở nơi hẹn, lúc thấy tôi cậu ta vui vẻ vẫy tay chào.
"Heyy, có biết chỗ gửi xe nào gần đây không ạ?" Tôi và My vừa tới gần Khôi Anh đã vội hỏi.
Sau khi thống nhất với nhau là sẽ gửi xe bên ngoài rồi mới đi vào hội chợ. Tôi dẫn Khôi Anh đi gửi xe ở khu tập thể gần đó. Cũng may là buổi đi chơi cùng Nắng hôm qua là ở đây, nên tôi rất dễ dàng trong việc tìm nơi để xe. Gửi xe xong ba chúng tôi thong thả tiến tới trường cấp 3 X để tham gia hội chợ.
Trên đường đi nhờ có Khôi Anh tích cực bắt chuyện nói cười cùng tôi và My, bầu không khí cũng không còn ngại ngùng như trước. Đột nhiên cậu ấy hỏi:
"Ơ Trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-cung-la-mot-loai-cua-thanh-xuan/2034836/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.