Tháng tư, hoa dương và tua liễu dễ gợi sầu tư của lữ khách. Lúc ấy ở phía nam thành Gia Trang, trong khách sạn Nghênh Tân, Vân Nhạc đang tựa thành giường, ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài có cây dương liễu phất phới trước gió, những tua dương bay vào trong phòng, rơi đầy cả mặt đất. Mặt trời mới mọc, trên không trong sạch không một đám mây, chỉ thấy một màu xanh biếc bao la, Vân Nhạc nhìn ra ngoài không chớp mắt, chỉ ngẩn người ra chớ không hề nghĩ ngợi gì, hình như chàng đang thưởng xuân hoài cảm thì phải.
Đêm hôm trước ở Cương Thượng về, lúc ấy canh tư sắp tàn, chàng không sao ngủ được... Khi trở về khách sạn, trên dọc đường, chỉ có Giang Dao Hồng ân cần cảm tạ thôi, chớ những người kia đều ngậm miệng làm thinh vì ai nấy đều nghĩ ngợi tâm sự của mình và hoài nghi Vân Nhạc, nhưng không ai hiểu tâm trạng và hoàn cảnh của chàng. Về tới khách điếm, mọi người chào nhau rồi uể oải về phòng nghỉ ngơi.
Khương Tôn Diệu, Đông Phương Ngọc Côn hai người vẫn không sao biết được Vân Nhạc đã sử dụng thủ pháp, thế võ nào hạ địch. Sự thật thì hai anh em không trông thấy động tác của chàng, tựa như ma quỷ vậy, chỉ thoáng một cái là tiêu tan ngay, cho nên cả hai cứ trầm tư lai lịch về môn phái của chàng luôn luôn. Hai người là những nhân vật mới nổi tiếng nhất trong vai vế hậu sinh, mà ngay như những lớp có tuổi, đã mấy ai giỏi bằng hai chàng. Nhưng so sánh với Vân Nhạc thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-kiem-diet-quan-ma/54157/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.