*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Sao em lại ở đây?”
“Sao anh lại mặc như thế này?”
Hai giọng nói vang lên cùng lúc, hai người không khéo chạm mặt to mắt nhìn nhau.
Uông Nguyệt Hàm bực bội hất đầu, bước nhanh đi đến con đường có đầy hoa tử đằng.
Sau khi ngồi xuống, anh trừng mắt nhìn chàng trai đi theo mình một cái.
Mặt trời phía trên cao chiếu xuống người anh, bộ tóc giả vàng kim lấp lánh dưới ánh nắng, phía sau đầu có cài một cái nơ màu xanh biển, những viên đá đính trên đó cũng lóe sáng trong nắng, cộng với khuôn mặt xinh đẹp động lòng người kia, thật làm người ta phải hô lên, đây là công chúa bước ra từ trong sách.
Lục Vân Diệu đánh giá anh từ trên xuống dưới, mê muội nói: “Thật xinh đẹp……”
Hôm nay anh không ở nhà, cậu ở lại cũng thấy chán nên bèn ra ngoài, định đi mua cho anh thêm một món quà, cái đặt trên mạng thì đêm nay sẽ có thể giao tới, đến lúc đó cùng đưa cả hai cho anh, chỉ là không ngờ sẽ nhìn thấy anh như vậy.
Trừ tóc giả, Uông Nguyệt Hàm còn mặc một cái váy voan cổ vuông tay phồng, điểm xuyến bằng những bông hoa nhỏ màu xanh lam, dài qua đầu gối.
Minh họa
Uông Nguyệt Hàm cao 180cm, trang điểm như vậy thế nhưng lại không tạo cảm giác bất ổn nào, ngược lại tăng thêm cảm giác thuần khiết.
Uông Nguyệt Hàm quay đầu đi, rầu rĩ nói: “Thua cược.”
Hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-ha/907592/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.