Chiêu Ly đi đến bar như thường lệ nhưng có điều tâm tình không được vui. Một phần vì mấy lời bà Kim vừa nói, một phần lại vì Đăng Khang hôm nay không có ở đây.
– Nè, làm gì mới tới là cái mặt nặng như mỏ neo rồi? Mạt mày như vậy định đủi khách đi hết à?
Cô vừa ra quầy sắp xếp lại vài thứ thì chị Lê đã đi tới chọc ghẹo. Chị Lê rất hay quan tâm đến cô nên cứ thấy cô có gì là lạ là chị lại hỏi ngay. Chiêu Ly nhìn chị Lê rồi yểu xìu thở dài.
– Haiz, Đang Khang lại đi công tác rồi.
– Chồng đi công tác đâu phải là lần đầu, mày mắc mớ gì mà mặt mày như đưa đám vậy?
– Em biết là không nên, nhưng em lại phải ở nhà với bà nội. Cho nên có muốn không nhăn nhó thì cũng không được nữa.
– Cái gì, bà già đó lại tới hả? Chuyện là sao vậy, kể chị nghe với coi.
– Hơis chán chết có gì đâu mà kể. À nhắc mới nhớ, để em gọi điện thoại cho anh ấy đã.
Lúc đi ra khỏi phòng cô đã không quên lấy điện thoại trong tủ bỏ vào túi xách rồi đến chỗ làm luôn. Sẵn bây giờ chưa vào giờ làm thì tranh thủ gọi cho Đăng Khang vậy.
– Trời đất, anh ấy có nhắn tin cho em lúc khuya đây này. Vậy mà sáng giờ em không gọi lại chắc anh ấy đang giận lắm.
Chị Lê nghe vậy lại chẳng hiểu chuyện gì nên hỏi.
– Cái con này bữa nay mày toàn nói chuyện gì mà chị mày không hiểu gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-gian-hai-chu-vi-yeu/345094/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.