Vị trí địa lý của phân cục P không tệ, đối diện là một trường cấp hai dành cho con nhà giàu, sau lưng là công viên lớn nhất thành phố, hai bên là Tòa án và viện Kiểm sát. Ba đơn vị công – kiểm – pháp nằm sát bên nhau, so xem đất đơn vị nào rộng hơn, tòa nhà của đơn vị nào cao hơn.
Bảo vệ canh gác ngoài cổng của nơi này đều là bộ mặt của thành phố, cho nên khi đồng chí Chu Thiên Uyên đạp chiếc xe đạp cảnh sát tồi tàn phóng qua cổng, người đang trực ban kia cũng không thèm nhích nhích dù là hàng chân mày, nhìn thấy cậu hai Tiểu Chu quẹo ra phía sau rồi mới mở ngay bộ đàm ra, gào lên gọi: “Sếp, có đang ở phòng giám sát không đấy?”
Giọng nói ung dung của đội trưởng đội bảo vệ cất lên: “Gì đấy? Cấp trên lại kiểm tra đột xuất hả? Lần này muốn kiểm chỗ nào?”
“Không phải, Chu Thiên Uyên về rồi.”
“Ế? Sao ông trời con này lại tới đây?” Đội trưởng cuống quýt, quay đầu lại dặn dò ngay. “Mau, nói với lầu mười bảy với mười tám, trời mưa rồi, thu quần áo.”
“Vâng.” Làm ngay tắp lự. “Sếp, những người khác thì sao?”
“… Nói với bọn họ, gió nổi rồi.”
***
Đồng chí Chu Thiên Uyên rời khỏi phân cục một tuần, lại quay về nơi đây nên cảm thấy rất xúc động, định lên lầu mười tám chào hỏi lãnh đạo, sau đó sẽ xuống lầu mười bảy ôn chuyện với các đồng chí cũ. Đáng tiếc, cửa phòng làm việc của mỗi một vị lãnh đạo trên lầu mười tám đều khóa, gõ cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-cong-an-than-kinh/82500/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.