*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi đồng chí Chu Thiên Uyên sử dụng hết năm ngày phép, cổ cũng khôi phục chức năng như bình thường, vui vẻ quay lại đơn vị làm việc. Tô Bạch lo lắng chạy đến. “Sao rồi?”
Cậu hai Tiểu Chu sờ cổ mình, rất là lễ phép: “Cám ơn, cũng khỏe rồi.”
Tô Bạch nhấc chân lên: “Đừng giả vờ, tớ hỏi chuyện nhà các cậu kia kìa.”
“Không hề giả vờ. Mấy hôm nay tớ không ra khỏi nhà, không thò đầu ra khỏi cổng, không rõ lắm trong nhà có chuyện gì!” Nếu nói nắm rõ thì các cậu còn rõ hơn tớ đấy — trong năm ngày thì có hết ba đêm trông thấy bọn họ!
“Ngày nào Vương Hoành cũng chạm mặt anh trai cậu ở phân cục mà cậu còn không biết á?”
Cậu hai Tiểu Chu rất quả quyết: “Không rõ.”
“Thôi bỏ đi, chuyện nhà các cậu chẳng liên quan gì đến tớ.” Tô Bạch quay vào phòng làm việc.
Chu Thiên Uyên vừa quay đầu lại, Cảnh sát trưởng Lục đã đứng ở đằng sau rồi, ngay lập tức cung kính chào hỏi: “Chào anh Lục.”
Lục Minh Ngạn nhìn cậu, hỏi: “Hôm nay làm gì?”
“Phải đến phòng làm việc của cảnh sát xã khu. Mấy hôm nay nhận được hơn mười cuộc gọi của người dân, em có việc gấp nên chuyển hết cho Tây Thi rồi, còn có mấy cuộc thì em đã hẹn xong xuôi. Nếu chiều rảnh rỗi thì sẽ đi cập nhật tin tức một chút.” Ân cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-cong-an-than-kinh/3052863/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.