Các lão thở dài: “Dù sao tôi cũng sắp nghỉ hưu rồi, cứ vậy đi!”
“Cháu phản đối!” Đồng chí Chu Thiên Uyên lên sân khấu lần thứ hai, khơi dậy những ký ức tốt đẹp của mọi người về mình. Sự nhiệt tình của hai Cục trưởng càng bùng cháy hơn, đôi mắt cũng sắp tóe lửa.
Giơ chai lên. “Cháu uống thuốc sát trùng thật mà.”
Còn giả vờ hả? Tô Bạch bực mình: “Uống coca.”
Bác sĩ Liễu cũng cảm thấy lần này đùa hơi lố rồi, lạnh lùng châm biếm: “Uống vang đỏ.”
Cảnh sát trưởng Lục lườm: “Uống nước đường đỏ.”
Đồng chí Chu Thiên Uyên buồn bực: Nhân phẩm của cậu ơi. Giơ chai lên uống một hơi cạn sạch, còn không quên khen: “Vị ngon ghê!”
“Xùy—” Tiếng chế giễu vang lên bốn phía. Đồng chí Bí thư tức không chịu nổi.
Triệu Bồi Thanh cau mày bước lại gần, lấy cái chai trong tay cậu. Đồng chí Chu Thiên Uyên còn đang làm ra vẻ khí phách ngút trời.
Ngửi mùi, nhìn nhãn trên thân chai, lật qua lật lại một vòng, cuối cùng nhìn miệng chai.
Không để tâm, Liễu Thời Phi cười nhạo Đồn phó Triệu: “Anh sẽ không nghĩ rằng cậu ta uống thuốc sát trùng thật đấy chứ?”
Triệu Bồi Thanh ngẩng đầu, mặt còn xanh hơn cả chú Bí thư, sắp tái mét rồi. “Trực giác của gay chuẩn quá.” Cầm chai giơ cho mọi người xem. “Đây là thuốc sát trùng chuyên dụng nhập khẩu, miệng bình vừa mới được mở ra.”
…
Chú Bí thư là người đầu tiên nhảy dựng lên: “Không phải chứ?”
Mọi người vây lại, nửa tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-cong-an-than-kinh/3052855/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.