Trong kỳ nghỉ hè của trường mẫu giáo, Thiên Huỳnh và Thời Lục đã có một kỳ nghỉ dài, mang theo hai bạn nhỏ về nghỉ phép ở trấn Vân.
Thiên Thiên đã đến đây vài lần, Thời Bảo Bảo thì là lần đầu tiên đến. Sau khi được ba mẹ dắt xuống xe, suốt dọc đường bé đều thấy mới lạ.
“Mẹ, ở đó có con gà con kìa!” Cô bé chỉ vào gà mẹ và một đám gà con trên đường, ngạc nhiên kêu to.
“Gà con thì có gì lạ chứ.” Thời Thiên ngẩng đầu, đắc ý nói: “Ông ngoại còn có thỏ con, vịt con, cả ngỗng mẹ nữa, anh đều sờ cả rồi.”
“Ôi!” Thời Bảo Bảo 4 tuổi chưa từng nhìn thấy nhiều thứ như thế, giơ tay lên và thể hiện vẻ mặt ngưỡng mộ sùng bái anh trai mình.
Mấy năm nay nhà nghỉ biến động không nhiều, tuy đã sửa sang lại nhưng cách bài trí vẫn y nguyên như trước, phòng Thiên Huỳnh vẫn để nguyên như hồi còn đi học.
Cô đã từng đọc được một bình luận trên mạng.
“Nhà nghỉ này không hề chạy theo hướng hiện đại hóa, ngược lại mọi thứ đều cũ kỹ, mang đến sự hoài cổ trong những thước phim nhựa xưa, cực kỳ mỹ lệ. Hệt như lúc tôi ở nhà bà ngoại hồi nhỏ, đó chính là thời thơ ấu trân quý khó quên nhất của tôi.”
Dẫm cầu thang gỗ lên tầng hai, mở cửa lên bên tay phải ra, bàn trang điểm màu nâu gỗ cùng với hai cánh cửa sổ mở tung ra không có gì thay đổi, trước sau như một, dưới ánh nắng lặng lẽ tản ra hơi thở thời thiếu nữ.
Cô dừng chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dom-dom-mua-ha/571588/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.