Mới cuối thu thôi mà Bắc Kinh đã lạnh lắm rồi.
Lá cây ngả vàng, hai bên đường đều bắt đầu tích đầy lá rụng, gió thu đìu hiu nhưng ánh mặt trời lại óng vàng rực rỡ.
Khi đi làm, Thời Lục thường mặc áo sơ mi và quần tây. Khung xương của anh vô cùng hoàn mỹ, cơ thể rắn rỏi thon dài. Khí chất thiếu niên trước kia bị lớp quần áo che đậy, thấp thoáng lộ ra vẻ điềm đạm quyến rũ đặc trưng của một người đàn ông trẻ tuổi.
Điều này tạo ra một loại ảo giác.
Trước mặt người ngoài, hình tượng của Thời Lục gần như là lạnh lùng ít nói, tuy kiệm lời nhưng năng lực nghiệp vụ lại rất tốt, làm việc đáng tin cậy. Nhìn từng cái giơ tay nhấc chân của anh cũng có thể thấy anh được nuôi dạy trong gia đình tốt đẹp, luôn giữ khoảng cách lịch sự xã giao với mọi người và chưa từng tham gia vào bất kỳ một hoạt động riêng tư nào của công ty.
Nhìn thì dễ gần nhưng thực chất rất khó tiếp cận, không ai có mối quan hệ thân thiết với anh trong cuộc sống.
Mọi người biết rất ít về anh, chỉ thoáng nghe nói anh không độc thân, có một cô bạn gái, hằng ngày tự mình lái xe đi làm và tan tầm.
Áo sơ mi của Thời Lục rất nhiều, đủ loại kiểu dáng và màu sắc được treo gọn gàng trong tủ, cả một vòng cũng gần như không trùng lặp. Anh ngại phiền phức nhưng lại đặc biệt chú trọng đến nó, không thích mặc loại trang phục khác. Ngày nào cũng tiện tay lôi một chiếc áo sơ mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dom-dom-mua-ha/571583/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.