Edit: Diệc Linh Pisces
Tin tức Thời Lục phải trở về lan truyền khắp trấn Vân vào ngày hôm sau. Khi gần đến giờ ăn cơm tối, cả tập thể bọn Thư Mỹ Mỹ chạy đến đây như thể đã hẹn trước, tạm biệt Thời Lục với vẻ mặt đầy miễn cưỡng, không muốn chia xa.
Bên chiếc bàn tròn đá trong sân và cây hồng cao xum xuê tươi tốt, cả mấy đứa trẻ tụ tập xung quanh, lấy Thời Lục ngồi một mình ở giữa làm trung tâm.
“Thời Lục, rất vui vì được quen biết cậu trong khoảng thời gian này.” Phương Hổ là người đầu tiên gửi món quà của mình. Lời nói nhẹ nhàng như vậy có vẻ không phù hợp với giọng nói thô lỗ nhưng khuôn mặt mập mạp ngăm đen lại vô cùng nghiêm túc.
Cậu ta cầm món quà của mình bằng cả hai tay rồi đưa cho Thời Lục. Đó là một chiếc hộp mô hình được ghép thủ công, phần nửa trong suốt của hộp có in hình vẽ con nai bên ngoài.
Thời Lục đưa tay nhận lấy, nói lời cảm ơn với hắn: “Cảm ơn cậu, Phương Hổ.”
Cậu nghiêm túc gọi tên hắn.
“Thời Lục, cảm ơn cậu vì đã cho chúng tôi chơi chiếc máy bay không người lái đó.” Ngô Hiểu Thiên vốn không còn cảm giác căng thẳng khi đối mặt với cậu như trước đây nhưng lúc này vẫn không kìm được mà hít một hơi thật sâu. Cậu ta ưỡn ngực, tặng cho cậu món quà trong tay.
“Còn nữa, rất xin lỗi vì đã làm vỡ cốc nước của cậu.”
“Tôi đã dùng hết tiền tiết kiệm để mua cho cậu một cái mới ở thị trấn, có thể nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dom-dom-mua-ha/262598/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.