Thân trên Khương Diệp toàn bộ bị đặt lên bàn dài, áo len kéo lên đỉnh đầu, hai tay vẫn chưa được cởi hẳn ra, nửa mặt bị áo len che mất tầm nhìn, thấy không rõ cái gì, chỉ lộ ra môi đang hé mở thở dốc. Người đàn ông dùng đầu gối chặn hai chân cô, chen vào giữa chân, sống lưng đè thấp, dùng ánh mắt sáng quắc quét nhìn của cơ thể cô.
Làn da Khương Diệp thật trắng, những vết tích anh tàn ác chà đạp từ thứ bảy tuần trước, môi đỏ phía dưới bị làm sưng lên, lưng eo đau còn chưa nói, đi đường cũng khó khăn, dưỡng thương khoảng bốn ngày, lúc này mới đem những dấu hôn trên người lặn hết, Bùi Chinh đã nghẹn được bốn ngày rồi.
Dương vật đã ngạnh đến phát đau.
Anh nâng eo cô lên, tay vòng về phía sau cởi bỏ nút áo lót, bàn tay to rộng vuốt ve eo nhỏ mềm mại, mỗi lần cúi người xuống là ấn một cái hôn.
“Bùi Chinh……” Cô nhìn không thấy, hai tay buộc lại ở áo len, muốn cởi ra nhưng không có lực, không buông bỏ được tay, thị giác cũng không có, cảm quan trở nên mẫn cảm dị thường, cô có thể cảm giác được hơi thở nóng bỏng người đàn ông dừng trước ngực mình, cảm giác được bàn tay ấm áp du tẩu toàn thân, càng có thể cảm giác được đầu lưỡi ướt át nóng bỏng dừng trên làn da, da đầu rùng mình tê dại.
Anh giống như đang nhấm nháp một món ăn ngon nhất, trước tiên nhẹ nhàng liếm một miếng, sau đó dùng miệng bao lên, hé to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-vo/3463367/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.