Thật vất vả mới gặp mặt nhau, Đinh Liên không nghĩ gây chuyện cùng Khương Diệp, bà nén xuống cảm xúc, hỏi Khương Diệp: “Có quà cho mẹ không?”
Khương Diệp lấy từ túi quà ra một chiếc hộp nhỏ nhất, đặt trước mặt Đinh Liên.
Đinh Liên mở ra đưa mắt nhìn, là một chuỗi vòng cổ.
Bà lấy ra đeo lên cổ, soi gương ngắm nghía, cảm thấy rất đẹp nên không tháo xuống.
“Đúng rồi, mẹ tìm thấy cái này.” Đinh Liên lấy ra một quyển sách từ trong ngăn kéo, đưa vào tay Khương Diệp: “Hơi mất công.”
Khương Diệp nhớ rõ quyển sách này, ông bà nội đi đến hiệu sách mua cho mình, họ chỉ biết cô thích đọc sách, nhưng không biết thích loại sách gì, hỏi ông chủ hiệu sách, mới chọn quyển: Sớm chiều hái hoa. Cô rất thích quyển sách này, còn dùng ảnh mình làm dấu trang, sau đó đã bị thất lạc trong những lúc Đinh Liên chuyển nhà, Khương Diệp nghĩ rằng sẽ không bao giờ tìm được, vậy mà không nghĩ đến Đinh Liên lại có thể tìm thấy nó.
“Cảm ơn.”
Khương Diệp lật sách ra nhìn, bên trong có mấy tấm ảnh, một cái là ảnh một mình cô, một cái là ảnh ông bà nội, còn một cái là ảnh cô và Đinh Liên, thật ra cô đã sớm trộm giữ một tấm ảnh của ba mình, sau đó bị Đinh Liên phát hiện lại dùng kéo cắt thành từng mảnh.
“Đi thôi.” Đinh Liên lại gọi quản gia đến, đưa túi quà cho ông, bảo đem đến đại sảnh.
Con cháu nhà họ Đỗ đông đủ, trước khi Đinh Liên gả vào cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-vo/3463349/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.