Trước đó họ đã chào hỏi qua, suy cho cùng cũng ở đối diện nhau. 
Bên nhà Khương Diệp đã từng bị mất nước, cô còn chạy sang đây mượn toilet, hai người hoàn toàn không thân, cô tưởng Lộ Du Hi ở nhà, nhưng không nghĩ đến trong nhà chỉ có một mình Bùi Chinh. Cô vội vàng dùng toilet xong rồi rời đi, Bùi Chinh còn đưa tờ giấy ghi lại số điện thoại của chủ dự án bất động sản này cho cô, sau đó hai người gặp nhau ở thang máy, cũng chỉ chào hỏi, không hề nói chuyện. 
“Còn một món nữa thôi, mọi người ngồi đi.” 
Bùi Chinh chào tiếp đón xong, lại bật bếp lên, tựa như anh rất hưởng thụ việc nấu nướng, trên bàn ăn có bốn món, mỗi món đều được bày biện rất đẹp. 
“Vốn định gọi vài món ở ngoài.” 
Lộ Du Hi cầm chai rượu vang đỏ rót vào ly: “Nhưng cảm thấy chiêu đãi như vậy không được tốt lắm, cho nên, lão Bùi tự mình nấu ăn, anh ấy nấu khá ngon.” 
“Đã từng học ở khách sạn sao?” Ngụy Thành Huy chỉ vào miếng cà rốt khắc hoa: “Tay nghề này, đều là của đầu bếp.” 
“Thiếu chút nữa.” Lộ Du Hi cười vui sướng. 
Không khó tưởng tượng lắm, hai người họ lén ở chung cũng vui vẻ như vậy. 
Khương Diệp dời tầm mắt đi, nhìn quanh căn phòng, lần trước đến vội vàng nên chưa đánh giá cẩn thận, Bùi Chinh yêu thích rất rõ ràng, tối giản, trên tường không có những bức tranh phức tạp, sô pha cũng chỉ là một màu, giống y con người anh, có một hương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-vo/3463322/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.