"Đến nơi rồi."
Collins quay ra sau nói với hai chị em, họ giúp nhau xuống khỏi lưng ngựa.
Đúng như cô nghĩ, họ đã đi theo hướng Bắc, trời lúc này đang là giữa trưa nên ánh mặt trời có hơi chói gắt và nóng bức.
Cả ba người lúc này đang đứng trước một căn nhà nhỏ bằng gỗ, hai bên là cửa sổ bằng kính đứng từ ngoài nhìn vào có thể thấy được ánh đèn vàng ấm áp, mái nhà cũng được làm bằng gỗ nốt với kết cấu hình tam giác quen thuộc của những ngôi nhà gỗ thường thấy.
Bên hông căn nhà là một ban công nhỏ dùng để đọc sách, thư giãn, có kê một chiếc ghế bành lót nệm nhung êm ái, cạnh đó còn là chiếc bàn nhỏ với ly nước cam đang uống dang dở.
***
Collins tiến đến cánh cửa chính bằng gỗ, gõ lên những tiếng "cộc...cộc...cộc" rồi đứng đợi vài phút.
Cô lặng đi trước những tiếng "cộc...cộc...cộc" ấy, cô nhớ đến cái đêm đầu tiên khi cô nghe thấy nó.
Cô đã thắc mắc rất nhiều về chuyện này và băn khoăn không biết ai là chủ nhân của tiếng gõ ấy.
Giờ đây cô lén nhìn sang Collins với ánh mắt nghi hoặc, có khi nào Collins chính là người đã gây ra tiếng động đó không?
Cô mải bận với những suy nghĩ của mình nên không để ý khi cánh cửa dần mở ra và một bóng người hiện ra, đứng trước mặt ba người.
Tiếng reo của Collins làm cô giật mình, mọi suy nghĩ nãy giờ như bị đứt đoạn.
***
"Devan."
Cô bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-vo-tinh-mang-em-den-ben-anh/2895364/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.