Gió chào đón cô đầu tiên, những cơn gió nhẹ mang hơi thở của buổi đêm thổi đến tạo nên cảm giác man mát lạ kì, đúng như cô mong ước bầu trời đêm nay đầy sao, một bầu trời cao rộng với hàng vạn, hàng nghìn ngôi sao lấp lánh đang toả ra thứ ánh sáng tuyệt đẹp của mình.
Xung quanh nhà là một bãi cỏ khá rộng, cỏ xanh mướt và êm ái, cô khẽ mỉm cười và ngồi xuống, hướng mắt lên mà nhìn ngắm trời sao.
Hai ngôi sao ấy đâu rồi nhỉ?
Cô thầm nghĩ trong khi mắt vẫn hướng lên bầu trời, theo như ngoại kể thì đó là hai ngôi sao sáng nhất, thế mà tìm nãy giờ, nhìn đến mỏi cả mắt mà cô thấy ngôi sao nào cũng như nhau, cũng lấp lánh đến lạ kỳ.
Thật kỳ lạ, sao em gái cô thấy được hay thế nhỉ?
Một bàn tay vỗ vào vai khiến cô giật mình, nhận ra người đó là ai, cô mỉm cười.
"Devan."
Anh đã thay sang áo hoodie xanh, ngồi xuống cạnh cô.
Đến lúc này cô mới được nhìn ngắm anh rõ hơn: gương mặt anh tựa như được nghệ nhân nào đó mất trăm năm để tạc ra nó vậy, nước da ấy, cô thầm nghĩ, là đặc trưng của người Mỹ da trắng.
Sinh ra và lớn lên tại Mỹ, người Mỹ trông như thế nào, chẳng lẽ cô lại không biết?
***
Bất ngờ anh quay sang nhìn cô, đôi mắt xanh hút hồn ấy khiến cô bối rối như bao lần, anh cất tiếng:
"Em ra đây ngắm sao à?"
"Dạ anh."
Cô khẽ đáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-vo-tinh-mang-em-den-ben-anh/2895352/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.