Sáng hôm sau, tuyết vẫn rơi dày đặc. Collins tỉnh giấc, hoá ra anh đã ngủ ở đây cả đêm ư?
Anh uể oải ngồi dậy, Devan vẫn đang ngủ cạnh cô, có vẻ như anh kiệt sức lắm rồi. . truyện xuyên nhanh
Collins đứng dậy, nhẹ nhàng rời khỏi phòng, xuống dưới nhà đánh răng rửa mặt, thay đồ và kiếm chút gì đó bỏ bụng.
Cộc...cộc...cộc
Tiếng gõ cửa vang lên khiến Collins giật mình, tiếng gõ ấy vẫn vang lên đều đều, thế nhưng càng ngày càng gấp gáp.
Anh chau mày, ai lại đến vào sáng sớm thế này nhỉ?
Anh đứng đó, do dự không dám mở cửa.
Đơn giản vì quanh năm suốt tháng sống ở đây, anh em anh rất ít khi có khách đến thăm, mà nếu có đến thì sẽ báo trước một tiếng chứ đâu đến đột ngột như vầy.
Người đứng ngoài kia vẫn kiên nhẫn gõ cửa, anh nhìn lên tầng sợ rằng gõ một lúc nữa sẽ đánh thức ba anh em kia dậy.
Mà như thế thì không tốt chút nào!
Anh hít một hơi thật sâu, tiến đến trước chiếc cửa gỗ, một tay để trên tay nắm cửa và bằng một động tác dứt khoát, anh kéo cánh cửa bật mở ra.
***
Đứng ngoài cửa là một người phụ nữ tầm ba mươi tuổi tuổi hoặc hơn, cô ta nhìn khá thấp, gương mặt trái tim, hai hàng lông mày thanh thanh, đôi môi nhỏ nhắn.
Cô ta mặc áo choàng kín người, chỉ thấy được chân đang đi ủng, người phụ nữ ấy cất giọng:
"Tôi biết. Nhà này đang có chuyện."
Collins chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-vo-tinh-mang-em-den-ben-anh/2895342/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.