"Collins em đang nói gì vậy? Chị tin là em hiểu lầm rồi. Chị chẳng đóng kịch, chẳng có màn kịch hay mặt nạ nào ở đây mà em bảo chị phải hạ xuống, Collins em bị sao thế?"
Judy lúc này nước mắt lăn dài trên má, chị ta gào lên đầy ấm ức. Collins hét lên đáp lại, giọng giận dữ chưa từng thấy.
"Thế chị nói sao về ngày đầu tiên chị tìm đến nhà tôi? Làm sao chị biết nhà anh em tôi ở đâu mà mò đến, hả? Hơn nữa còn biết rõ là có người gặp nạn, chị còn bảo đấy là cô gái tròn mười tám tuổi chị nói đi làm sao chị biết, hả?
Còn nữa chị đã dùng tà thuật nào khiến Sabrina như trở về từ cõi chết, hôm đó tôi thấy chị dùng phép gì đó lên người em ấy và tầm năm phút sau là tỉnh dậy, này chị kia có phải đó là tà thuật không?"
Gương mặt Collins giận dữ chưa từng thấy, nó đỏ gay lên. Trông thật đáng sợ! Devan lúc ấy chạy đến người anh của mình, ngăn cản.
"Thôi đi Collins, đủ rồi. Đừng nói nữa, sẽ xúc phạm chị ấy lắm đấy."
"Xúc phạm? Devan em nghĩ sao mà nói đó là xúc phạm? Không lẽ em không tin anh hai mình sao?"
"Em tin nhưng em thấy thế này là quá lắm rồi. Chị ấy dù sao cũng là phụ nữ, chị ấy sẽ tổn thương lắm."
***
Devan gào lên.
Anh không thể nào tin được tại sao người anh của mình lại hành xử như thế.
Sabrina lúc này cũng đứng lên, cô nhìn hai anh em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-vo-tinh-mang-em-den-ben-anh/2895328/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.