Sáng sớm, Lâm Tư Nguyên đã tỉnh dậy vệ sinh cá nhân. Như mọi hôm, cậu không muốn động vào đồng phục mà chỉ mặc áo thun và hoodie ở bên ngoài, sau đó mang giày, xách ba lô đi ra khỏi phòng ký túc xá.
Trung học Nhất Trung được xây dựng theo quy mô lớn, cả sân thể dục đều có cả máy tích điểm và máy bán hàng tự động ở khắp nơi. Cũng không có gì đặc biệt với một học sinh đã quá quen thuộc với nơi này, Lâm Tư Nguyên đi thẳng đến cổng sau trường học.
Khu vực phía sau trường là khu phố ăn uống, buổi sáng sẽ bán điểm tâm mang đi hoặc ăn liền như sủi cảo, há cảo, màn thầu. Còn khi hoàng hôn đã tắt hẳn, thì nơi này lại như trở thành một địa điểm khác. Từ đầu đến cuối phố đều bán những món ăn vặt, thịt nướng, có cả quán nhậu và KTV. Học sinh ra vào nơi này cũng rất nhiều, và cũng vì gần trường học nên khách của họ chủ yếu là học sinh và sinh viên.
Lâm Tư Nguyên mua một phần sủi cảo nhân thịt, còn mình thì ăn cháo với bánh quẩy. Xong xuôi thì xách đồ mang đi.
Đến lớp chỉ mới hơn sáu giờ rưỡi, xung quanh chỉ lác đác vài bạn học. Chủ nhiệm Khanh đang đi đến văn phòng thì nhìn thấy cậu, ông gật gù cảm thán, cuối cùng Lâm Tư Nguyên cũng chịu đi học đúng giờ. Nhưng em ấy cần phải sửa đổi thói quen không mặc đồng phục. Tuy vậy ông vẫn bước đến bên cạnh Lâm Tư Nguyên, vỗ vai tán thưởng cậu: "Trò Lâm Tư Nguyên, hôm nay em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuyet-dau-mua-roi-anh-se-to-tinh-em/907604/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.