Thoắt cái đã đến ngày tựu trường, Lâm Tư Nguyên vừa mới nhận được tiền thưởng từ hôm qua, vốn dĩ cậu không phát huy tốt năng lực của mình ở kỳ thi này nhưng cậu lại ôm giải nhất một cách trọn vẹn, Lâm Tư Nguyên khá tự hào về bản thân mình. Cậu dọn dẹp quần áo của mình vào trong va li, năm nay dự định sẽ ở lại kí túc xá của trường nên có lẽ là phải trả lại phòng trọ này.
Năm lớp mười Lâm Tư Nguyên từng đến kí túc xá nam, phòng ốc còn rộng hơn ở nơi này nhiều. Mỗi học sinh được ở một phòng riêng, rất tiện cho việc vẽ tranh. Cậu không thích những nơi quá ồn ào, rất dễ gây mất tập trung. Nhất Trung quy mô không nhỏ, giáo viên rất quan tâm đến sức khoẻ và luôn tạo điều kiện thuận lợi cho học sinh. Vì vậy mà nó được xem là ngôi trường giáo dục tốt nhất thành phố, nhưng có qua thì có lại, điểm thi đầu vào luôn lấy rất cao.
Lâm Tư Nguyên liếc mắt sang hai bộ đồng phục, dứt khoát vứt nó vào trong va li, cậu chắc chắn sẽ không bao giờ đụng vào nó.
Dù gì thì việc cậu luôn không mặc đồng phục cũng diễn ra rất thường xuyên. Như mọi khi, Lâm Tư Nguyên chỉ mặc áo thun trơn ở trong, bên ngoài mang theo một cái áo sơ mi tay ngắn. Mùa hè mặc như vậy đương nhiên sẽ thoải mái hơn đồng phục của trường nhiều.
"A Nguyên, bọn tao tới cả rồi, mau đến đây!"
Giọng của Lục Hoài đốc thúc cậu từ bên kia điện thoại, hôm nay nhà trường làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuyet-dau-mua-roi-anh-se-to-tinh-em/907602/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.