Bảy giờ sáng, bên ngoài khu chung cư không có nhiều người.
Giang Đào vừa đi ra đã nhìn thấy Tào An đứng bên cạnh chiếc xe Jeep màu đen, dựa lưng vào cửa sổ xe ghế lái phụ, tư thế lười biếng lại bị anh dựng ra bầu không khí hắc ám.
Anh giơ di động lên nói chuyện điện thoại, thoáng thấy Giang Đào, người đứng thẳng, vội vàng bỏ điện thoại vào túi, tập trung ánh mắt vào Giang Đào.
Giang Đào đi tới, gần như bằng cả hai tay hai chân.
Tào An giúp cô mở cửa, sau đó vòng qua ghế lái.
"Anh đã ăn sáng chưa?" Giang Đào bắt chuyện, liếc nhìn con mèo thần tài "Đi lại bình an" mới treo trong xe.
Tào An: "Ăn rồi, anh thường thức dậy lúc 5:30.”
"Sớm vậy sao?"
"Anh ngủ sớm, muộn nhất là mười một giờ."
Giang Đào rất khâm phục sự kỷ luật tự giác của Tào An.
Một chiếc xe buýt chậm rãi dừng lại ở trạm đỗ bên cạnh khu chung cư Hòa Bình.
Tào An hỏi: "Bình thường em đến bệnh viện bằng cách nào?”
Giang Đào chỉ vào chiếc xe buýt: "Chỉ có bảy trạm dừng, rất thuận tiện. ”
Khoảng cách như vậy, có đồng nghiệp sẽ đi xe đạp điện, Giang Đào thuộc kiểu đi xe đạp cũng không dám chen chúc nơi đông người, thích đi xe buýt hơn.
Tào An: "Ca đêm còn có xe sao? ”
Giang Đào: "Cũng may, ca đêm của bọn em đều là tám giờ tối đến tám giờ sáng, sau đó nghỉ hai ngày liên tiếp.”
Bệnh viện khác nhau sẽ có quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-xem-mat-trong-du-qua-di/2766608/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.