Editor: Cỏ May Mắn
–
9 giờ tối, bà ngoại xem xong hai tập phim thì đi ngủ.
Giang Đào tắt đèn trong phòng khách, quay trở lại phòng mình.
Những người trẻ tuổi thích thức khuya, nhưng Giang Đào đi ngủ vào khoảng 11 giờ mỗi đêm được coi là sớm.
Cô lấy trên kệ sách xuống một quyển sách chuyên ngành, Giang Đào dựa vào chiếc ghế lười nhỏ để đọc sách. Sau khi đọc được vài trang cô nhìn đồng hồ treo trên tường.
Nhìn thấy 10 giờ, Giang Đào có chút buồn ngủ, bên cạnh cô là chiếc giường êm ái, cô không nhịn được cám dỗ từ nó nên định đi nằm một lát.
Nằm xuống thật là thoải mái, cô ôm lấy laptop, dựa vào đầu giường để xem kịch. (Bạn đang đọc truyện ‘Đối tượng xem mắt trông dữ quá đi’ do Cỏ May Mắn biên tập.)
Tào An: [Tôi đã xuống xe.]
Giang Đào liếc nhìn đồng hồ, hỏi: [Có người đón anh không? Hay anh đi taxi?]
Tào An: [Ông tôi cho người đến đón. Cô đang làm gì thế?]
Giang Đào: [Xem TV.]
Tào An: [Nói cách khác là cô còn chưa ngủ.]
Giang Đào: [Có gì quan trọng sao?]
Tào An: [Tối nay buồn ngủ thì tôi không qua. Mai tôi sẽ gửi đặc sản tới.]
Giang Đào đang do dự có nên trả lời hay không thì Tào An đã gửi đến một tin nhắn khác: [Tôi sẽ về nhà thay quần áo, tôi sẽ đến đó trước 11 giờ.]
Giang Đào sửng sốt!
Anh đã ngồi tàu 5 tiếng, nửa đêm lại đến đưa đặc sản cũng đủ “lòng thành”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-xem-mat-trong-du-qua-di/2766587/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.