Editor: Cỏ May Mắn
–
Cô không cho phép Tào An tới đón cô sau khi tan làm, nhưng ngay sau khi bà ngoại ra ngoài, Giang Đào ngồi trong phòng khách kết nối video với Tào An.
Sự xấu hổ về việc chuẩn bị da gần như đã giải quyết xong trong lúc Tào An nằm viện, hai người đều ăn ý không đề cập đến chuyện đó nữa. Còn Giang Đào thì có hai chữ “chuyên nghiệp” để làm vỏ bọc.
Trong video, chỉ cần Giang Đào cố ý tránh ánh mắt của Tào An, cô cũng sẽ không căng thẳng như trong lần gọi video đầu tiên.
“Anh đang ở nhà à?”
Thấy anh ngồi ở đầu giường, Giang Đào hỏi. (Bạn đang đọc truyện ‘Đối tượng xem mắt trông dữ quá đi’ do Cỏ May Mắn biên tập.)
Tào An: “Ở bên nhà ông nội, có dì giúp nấu cơm mỗi ngày, khi nào có thể đi lại bình thường thì tôi về nhà.”
Giang Đào biết anh có nhà riêng, ở tuổi này với lại có điều kiện, không thích hợp ở cùng với ba mẹ: “Vậy ngày thường anh tự nấu cơm sao?”
Tào An: “Tự mình nấu bữa sáng. Bữa trưa ăn ở công trường hoặc công ty, còn buổi tối thì qua bên ông nội.”
Giang Đào suy đoán: “Anh dành thời gian với ông nội nhiều hơn với ba mẹ nhỉ?”
Tào An: “Hai người bọn họ cũng đủ náo nhiệt rồi, không cần tôi ở cùng.”
Đây là sự thật.
Giang Đào nghĩ đến ba anh lúc cô đến phòng bệnh thay nước biển, chỉ nghe lỏm được đối thoại giữa hai cha con mấy lần cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-xem-mat-trong-du-qua-di/2766576/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.