Editor: Cỏ May Mắn
–
“Thật hâm mộ, hồi còn trẻ, ông ngoại cháu đến một cọng cỏ cũng không tặng bà.”
Bà đến phòng của Giang Đào để chiêm ngưỡng bó hoa hồng lớn.
Thời buổi này khi nhắc đến hoa hồng thường bị cho là khiếm nhã, nhưng nếu được người mình thích tặng thì dù khiếm nhã đến đâu cũng thích, chưa kể là hoa hồng vốn đã đẹp.
Giang Đào: “Trước kia việc tặng hoa không phổ biến mà bà.”
Bà ngoại: “Sao lại không phổ biến, nhà giàu thì mua tặng, người không có tiền nếu có lòng thì hái vài đóa hoa dại. Ông ngoại con trời sinh không có tính lãng mạn.”
Giang Đào mỉm cười: “Vậy tại sao bà lại ở bên ông ngoại?”
Bà ngoại: “Do bà ngốc chứ sao, chưa yêu đương bao giờ, mới nghe ông ấy nói mấy câu ngọt ngào là bà đã bị dụ dỗ rồi, nhìn có vẻ là người đàng hoàng, kết hôn xong mới biết ông ấy có đủ loại tật xấu, vừa hút thuốc vừa uống rượu. Đừng nhắc tới nữa, ông ngoại cháu đã để lại cho bà kinh nghiệm, đó là khi tìm đàn ông không thể chỉ nhìn mặt, mà là cách nói năng, công việc, tính cách, thói quen, mấy thứ này là điều quan trọng nhất, bởi vì sẽ quyết định cả đời.”
Giang Đào hiểu rõ: “Bà đang nói về Tào An à.”
Bà ngoại: “Không phải, hai cháu mới tiếp xúc chưa bao lâu, bà đối với cậu ấy cũng không biết nhiều lắm, tùy cháu chậm rãi quan sát cậu ấy.”
Giang Đào nhìn về bó hoa lớn ở đằng kia.
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-xem-mat-trong-du-qua-di/2766572/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.