Editor: Cỏ May Mắn
–
Cách tiểu khu Hòa Bình 3 cây số có một khu mua sắm phức hợp, Tào An tranh thủ 40 phút đưa Giang Đào tới đây mua quà sinh nhật cho em họ.
Mục đích của anh rất rõ ràng, tầng 3 là tầng chuyên về mặt hàng thời trang, ở đó có mấy cửa hàng bán quần áo thể thao.
“Em họ của em mới lên cấp 3, mua đồ điện tử thì sợ em ấy phân tâm, anh tặng giày, em tặng quần áo, vừa vặn lại thành một bộ.”
Tào An nắm tay cô đi vào một cửa hàng lớn. (Bạn đang đọc truyện ‘Đối tượng xem mắt trông dữ quá đi’ do Cỏ May Mắn biên tập.)
Trong cửa hàng có bảy, tám nhân viên bán hàng, mỗi người nhìn bọn họ với mỗi sắc mặt khác nhau, có người tùy ý nhìn thoáng qua rồi cuống quýt quay sang chỗ khác, sau đó lại lén lút ngoái nhìn.
Đừng nói là Tào An, đến Giang Đào cũng đã quen với điều này.
Cô vừa lựa quần áo vừa nói chuyện với bạn trai: “Lúc em mới đi làm, em từng mua cho em họ một bộ đồ của cửa tiệm này, lúc đó chú dì đã la em một trận, nói rằng em tiêu tiền hoang phí. Vì họ mua cho em ấy những món đồ có giá bình dân, em họ em lúc ấy cũng không tự mua sắm gì cả.”
Trong những năm cô còn đi học, hai vợ chồng chú dì đã mua cho cô rất nhiều thứ, mà dì cũng không nói gì. Có một chuyện mà Giang Đào cực kỳ ấn tượng đó là lần chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-xem-mat-trong-du-qua-di/2766521/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.