Hứa Hạ Châu thấy anh đang tỏ vẻ mình là người không liên quan, liền phải nhắc nhở một câu: “Chắc không chỉ nhờ cậu đưa một lần đâu nhỉ? Phiên bản tôi nghe không giống như này.”
“Em có tìm được cơ hội đâu…” Đang nói, bỗng nhiên Lâm Lâm xúc động, tủi thân nói, “Bọn họ không dám đưa trực tiếp cho anh, nằng nặc nhờ đưa thư, nguyên nhân cũng do bản thân anh hết chứ bộ…”
“?” Hứa Hạ Châu không hiểu.
Lâm Lâm thì nghĩ mình nói không sai, Hứa Hạ Châu độc thân tới giờ, chắc chắn nguyên do đều đến từ bản thân y.
Nhưng nổi sợ của anh với Hứa Hạ Châu không giống mấy Omega khác, lời nói mạnh mẽ, nhưng lại không có khí thế, giọng nói ngày càng nhỏ đi, cuối cùng như sắp không nghe thấy.
Mà Hứa Hạ Châu thì bị anh nói móc cho ngây người.
Nhìn qua cuộc đời rực rỡ huy hoàng của Hứa Hạ Châu, ngoại trừ bị mẹ nói quá nhanh đánh cho tan tác, y chưa từng thấy ai ở tuổi này nói chuyện với mình như vậy.
Tốt lắm, anh bạn, anh đã thành công thu hút sự chú ý của tôi.
“Quên đi.” Hai chữ này khiến y trở thành người hào phóng, “Chuyện đã trôi qua lâu rồi giờ rối rắm nhân quả cũng không có ý nghĩa gì.”
Lâm Lâm nghe y nói như vậy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
“Cậu đền cho tôi một Omega là xong chuyện này.”
“Dạ?” Lâm Lâm sợ hãi nấc lên.
Anh trừng mắt nhìn Hứa Hạ Châu, con ngươi như thể đang run lên.
Sao mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-xem-mat-la-ban-cung-phong-thoi-dai-hoc-cua-toi/2927074/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.