#tien161099 đã beta
Hạ Kỷ Hoài nói: “Chị gái xinh đẹp này rất quen mắt nha.”
Tạ Tri Nam lúc đầu chưa phản ứng kịp, giới thiệu nói: “Hai người học chung học viện với nhau chắc là gặp nhau rồi.”
Hạ Kỷ Hoài càng toan: “Gặp qua thì sau chứ, có thể là anh quen, người ta mới tặng quà cho mà.”
Tạ Tri Nam lúc này mới phản ứng, bật cười: “Không nói lý, lúc đó nhiều người như vậy, chị ấy ở hội học sinh cũng rất chiếu cố anh, anh từ chối cô ấy cũng có chút không tốt.”
Đây là cái lý do lý trấu gì.
Hạ Kỷ Hoài ôm eo Tạ Tri Nam, không thèm nói lý: “Anh thật quá đáng, anh vì cô ta mà hung dữ với em.”
Tạ Tri Nam: “......”
Ngay bây giờ, mặc kệ là nói như thế nào cũng không có đáp án chuẩn nhất.
Tạ Tri Nam cong mắt.
Hạ Kỷ Hoài thở phì phì giống như là muốn nói cái gì nữa, Tạ Tri Nam đột nhiên nhướng người, trên môi cậu hôn một cái.
Ngọt ngào đột nhiên tập kích đến, Hạ Kỷ Hoài ngốc luôn, cậu chớp chớp đôi mắt.
Tạ Tri Nam cố ý hỏi: “Anh nghe không rõ, em muốn nói cái gì?”
“Tạ Tri Nam, anh phạm......” Quy tự còn chưa ra khỏi miệng, Tạ Tri Nam lại hôn thêm một cái nữa.
“Cái gì? Nói lai lần nữa, anh làm sao vậy?”
Hạ Kỷ Hoài nghẹn họng.
Tạ Tri Nam dỗ cậu: “Tại sao không nói?”
Hạ Kỷ Hoài đối diện với Tạ Tri Nam, cặp mắt hoa đào của đối phương đầy sủng nịch.
Hạ Kỷ Hoài dừng một lúc lâu, chậm rì rì hỏi: “Chuyện là... Mùi vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-thich-an-giam-la-co-trai-nghiem-gi/1019072/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.