Lý Cơ suy nghĩ bâng quơ tìm kiếm nơi nào đó để thuận lợi cho việc xin lỗi. Nơi nào đó người ta có từ chối mình cũng sẽ không bị bẽ mặt.
Cô quyết định nhắn tin hẹn gặp mặt.
" Em có vài chuyện muốn nói rõ. Chị có nhà không. Em sẽ đến nhà chị. "
" Chị có. "
Lý Cơ theo địa chỉ trên đường đi ghé sang tiệm bánh su kem mua một hộp bánh su kem.
Cô cho xe vào khu vực nhà cao cấp ở trung tâm thành phố. Nhà ở đây mắc đến mức có mơ cũng không dám mơ tới. Thầm nghĩ nếu chị gái xinh đẹp không phải là 'gái gọi' của lãnh đạo thì chắc chắn chức vụ trong công ty sẽ rất cao. Không chừng cũng nằm trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao của công ty.
Nghĩ đến đó thấy ruột gan sôi sục, cảm giác áp lực đè nặng lên đôi vài gầy gò ốm yếu, cô lần đầu tiên trong đời cảm thấy mình cần phấn đấu nhiều hơn nữa.
Trong lòng trào phúng cảm giác tự ti khi nghĩ đến chuyện Kiều Minh Nguyệt không phải là 'gái gọi' ăn bám, trái lại chính là nữ nhân giỏi giang hơn cô, về tất cả mọi mặt.
Cảm giác tự ti và áp lực này không hề dễ chịu chút nào. Nó như cảm giác khó chịu khi ăn trái khổ qua đắng nghét.
" Em vào đi. "
Lý Cơ ngoan ngoãn đi theo chị gái xinh đẹp vào nhà của chị ấy.
Căn nhà tràn ngập mùi hương hoa Oải hương y như mùi hương phảng phất quanh quẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-tham-yeu-chinh-la/2560884/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.