Lý Cơ khoát lên người bộ com lê đen, sang trọng lịch lãm trái ngược với gương mặt xám xịt của mình. Đạp ga mạnh hơn chiếc Mercedes benz màu bạc bay với tốc độ bàn thờ trên phố.
Mẹ cô với phương châm sống bất di bất dịch, 'Tao đẻ được tao chử được', suốt đoạn đường đến nơi dự đám cưới không ngừng mắng mỏ bên tai.
" Tại sao không mặc váy. Con gái bao nhiêu tuổi đầu không biết chưng diện suốt ngày ăn mặc như thằng đàn ông. Biết mày ăn mặc kiểu này đừng đi dự đám cưới còn hơn. "
Khóe môi của Lý Cơ giật giật. Cô trước giờ vốn ăn mặc luôn đơn giản như vậy, còn rất bận rộn với công việc trong công ty hiếm khi dành thời mua sắm, mẹ cô cũng biết. Chẳng qua hồi sáng người làm tóc đang gội đầu cho mẹ cô thì phát hiện trúng số độc đắc chạy bỏ bà với cái đầu đầy xà bông, tâm trạng bà mới khó chịu như vậy. Con gái của mình chính là sọt rác tốt nhất cho bà trút giận.
Ba Lý Cơ mất sớm, nhà chỉ có hai mẹ con nên mẹ cô có nói gì cô điều không để bụng. Chỉ là lớn lên đi làm thì mua nhà dọn ra ở riêng. Mẹ cô không thích không khí thành phố, sống với mấy người bà con ở dưới quê, có mở một tiệm tạp hóa nho nhỏ, thi thoảng có lên thăm cô. Hôm nay, hai mẹ con đi dự đám cưới người anh họ sống cùng thành phố với cô.
Lý Cơ đổ xe vào bãi đậu hai mẹ con đi vào bên trong. Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-tham-yeu-chinh-la/2560858/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.