Ta là ai?
Theo như góc độ sinh vật học, triết học, thần học, ta cũng có thể giải thích rõ ràng rành mạch ta là ai, thế nhưng khi thái hậu dùng ánh mắt xa lạ hỏi ta, ta lại đáp không được.
Ta là ai, không lâu trước kia ta còn là hoàng hậu, là mẫu nghi thiên hạ, là hoàng hậu của thái hậu, nhưng mà bây giờ ta không là ai cả.
Rõ ràng Thái hậu nhìn thấy ta nhưng lại không có biện pháp nhớ ta, trong bụng của ta tích lũy một bầu tâm sự muốn nói cho nàng nghe, nhưng mà nàng lại nhìn ta như người lạ.
"Thái hậu, ngươi còn nhớ rõ hoàng hậu bên Tây Hồ không?". Ta khó sống quá mà.
"Ngươi đừng nói bậy.". Thái hậu hừ lạnh một tiếng, nhận xét là ta đang dối gạt nàng.
Nàng quên hết rồi, không còn một mảnh, không có lưu lại chút gì cả.
"Ngươi thật sự không nhớ rõ sao, một chút cũng không nhớ nổi, nhớ...nhớ lại đi mà, chỉ một chút thôi cũng được..."
"Rốt cuộc ngươ là ai, vì sao ở trước mặt ai gia hồ ngôn loạn ngữ. Còn nữa, đêm khuya xuất hiện ở đây có mục đích gì!"
Thật thương tâm, thái hậu lại có thể coi ta là người xấu, ta là người xấu sao, có người xấu nào nhu nhược như ta vậy sao!
Nước mắt lăn lộn, ta dùng tay áo đem lệ trên mắt lau sạch sẽ, lúc này đột nhiên truyền đến thanh âm của Hương di: "Nương nương, đêm đã khuya, coi chừng bị lạnh."
"Hương di, ai gia vào ngay.". Thái hậu không có kêu người đến bắt ta, mà gọi là Hương di lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ngoai-tinh-cua-hoang-hau-o-hau-cung-la-thai-hau/769885/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.