Ta tức giận trừng mắt nhìn nàng.
Sau khi nàng bị ta nhìn thì bỏ đi, ta suy sụp ngồi trên mặt đất, cái trán tựa vào vách tường lạnh như băng, tâm như chết đi.
"Tiểu Thúy, ngươi có cách nào chạy trốn không?" Người duy nhất ta có thể dựa vào ngay lúc này chỉ có Tiểu Thúy.
Tiểu Thúy thừa cơ hội này điên cuồng mà mời chào các nàng tham gia giáo phái, những người trong địa lao đều bị nàng nói động, sôi nổi tỏ vẻ nguyện ý gia nhập Bách Hợp Giáo.
Không ngờ lần vào địa lao này tiểu Thúy lại có thu nhập nhiều như vậy, nếu số thành viên còn tăng vọt nữa ta sợ sẽ biến thành tà giáo mất.
Sau khi nghe được ta hỏi, nàng đi đến gần bên ta, nói "Nương nương, nếu Tiểu Thúy có thể cứu ngươi đi ra ngoài, nhất định là hết sức mà cứu ngươi, nhưng mà bây giờ ta cũng bất lực. Nương nương, thực xin lỗi! Hu Hu Hu..."
"Tiểu Thúy, không sao, ta tha thứ ngươi" Ta phiền muốn chết mà nàng còn khóc.
"Nương nương... Ngươi phải tin tưởng thái hậu, nàng nhất định sẽ tới cứu ngươi" Tiểu Thúy đúng là mồm quạ đen, nói cái gì nói không nói lại đi nói chuyện có thể đâm vào miệng vết thương của ta.
"Nàng sẽ không đến cứu của ta" Nếu ta chết đi, khả năng nàng ra tay là lớn hơn nữa.
"Nương nương, ngươi phải tin tưởng tình yêu"
Linh Nhi nói "Nương nương, ngươi yên tâm, ngươi mạng Phú Quý, chẳng những sẽ không chết, còn có thể thăng chức rất nhanh không ai bì nổi"
"Linh Nhi, thành ngữ không phải dùng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ngoai-tinh-cua-hoang-hau-o-hau-cung-la-thai-hau/769859/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.