Trương Tấn Uy mở cửa vào nhà, gương mặt sắc lạnh thường ngày không thể che giấu được sự mỏi mệt của ông, nhìn thấy Trương Nhã Thư phía bên kia đang nằm trên ghế sô pha nhàn nhã ăn táo, trong lòng ông bỗng có chút vui vẻ.
Vũ Di Đình bước ra từ phòng bếp vừa lúc nhìn thấy Trương Tấn Uy có hơi thất thần, sau đó liền giữ bình tĩnh và gật đầu chào. Nhã Thư nhìn thấy người yêu có biểu hiện lạ liền hiểu ra, lập tức đứng dậy kéo Vũ Di Đình gần về phía mình, cong môi lên thách thức người đối diện.
"Chào ba, hôm nay con dẫn người này về nhà ăn tối cùng chúng ta."
Trương Tấn Uy một mặt vô cảm, trong lòng bắt đầu có chút nóng giận, đứa nhỏ này lúc nào cũng hướng về mình thái độ ngông cuồng càn rỡ, chỉ riêng một câu nói chào hỏi cũng khiến mình phải bận lòng suy nghĩ. Đầu tiên là tự ý dẫn người ngoài về nhà mình ăn cơm mà không báo trước, có còn xem mình là ba của nó hay không? Sau đó thì lại dùng từ "chúng ta", cụm từ này có lẽ rất hiếm khi, thậm chí là chưa bao giờ Nhã Thư dùng đến khi nói chuyện với mình, có cảm tưởng như hai cá thể cha con này suốt đời cũng chỉ có thể tách biệt nhau, không thể nào kết hợp lại thành một từ "chúng ta" cả. Nhã Thư đây là đang khôn khéo dùng thuật vừa nhân nhượng vừa ép buộc mình đồng ý chuyện ăn cơm tối này. Trương Tấn Uy thấy con gái mình ăn nói đanh thép như vậy, dù có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-la-nu-lao-su/1125959/chuong-48.html