Số tiền mà Quý Hạo Hiên yêu cầu Quý Đông Nhiên chuẩn bị khá lớn, dù có tài giỏi thế nào thì một mình anh cũng không thể xoay kịp ra được, nhưng Lâm Kỳ thì khác, thứ hắn không thiếu nhất chính là chút tiền nhàn rỗi này.
"Sao hả anh trai, việc tôi nhờ anh đã làm xong chưa? Tôi hy vọng tối ngày mai thứ tôi nhận được tiền cùng vé máy bay chứ không phải con dao khác của anh đâu. Anh dâu cũng hy vọng như vậy đấy."
Khoảng hơn tám giờ tối, Quý Hạo Hiên lần nữa gọi đến, Quý Đông Nhiên bật loa ngoài, Lâm Kỳ nghe cái giọng đáng ghét kia chỉ muốn đánh người.
"Trước hết cho tao thấy người đã." - Quý Đông Nhiên bình tĩnh đáp.
"Hừ, giờ này mà mày còn dám ra điều kiện ngược lại cho tao à?" - Quý Hạo Hiên bực mình nói.
"Hiện tại chúng ta đều như nhau. Mày cho tao thấy An Vũ vẫn an toàn, tao trả lời câu hỏi của mày. Mày cứ thử để An Vũ có chuyện gì xem, bản thân mày cũng tự biết hậu quả của mình."
Quý Đông Nhiên nghe đầu dây bên kia chửi thề một tiếng, sau đó là tiếng bước chân dồn dập rồi tiếng đá mạnh vào cửa, giọng Quý Hạo Hiên chẳng mấy thiện cảm vang lên:
"Này, mở mắt ra để tôi quay chút cho thằng tàn phế kia xem."
Tiếng xé băng keo thô bạo, tiếng rên khe khẽ vì đau đớn lập tức làm trái tim của Quý Đông Nhiên thắt lại. Lâm Kỳ cũng sốt ruột muốn la lên nhưng liền nhận được ánh mắt ra hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3630937/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.