Buổi tối sau khi đưa Hạ An Vũ trở về, Quý Đông Nhiên với cậu có cuộc hẹn với Lâm Kỳ, định bụng uống vài ly với hắn. Bởi vì nhà hàng Lâm Kỳ hẹn cũng nằm trong khu chung cư nên không cần lái xe.
"Này, bộ chú tính ly hôn thật à?"
"Ừm..."
Hai gã đàn ông ngồi ở nơi lộng gió mượn hơi men trò chuyện linh tinh, lòng ai cũng tràn đầy tâm sự. Lâm Kỳ nhìn gương mặt phẳng lặng hơn cả mặt hồ mùa thu kia, thở dài than vãn:
"Hầy, đúng là lòng dạ đàn ông..."
"Thế chú là gì?" - Quý Đông Nhiên lẩm bẩm hỏi, miệng hớp một ngụm rượu.
"Chí ít thì tới bây giờ tôi vẫn là một người đàn ông tốt. Không phải loại quất ngựa truy phong, chú hiểu không?"
Lâm Kỳ lèm bèm đáp lại, chẳng hiểu sao cảm thấy bực mình, nâng ly một hơi uống cạn ly rượu. Quý Đông Nhiên liếc nhìn hắn cười cười hỏi:
"Sao hả? Có cần giúp chú trả thù thằng nhóc đó không?"
"Không cần. Ông đây không muốn dính líu chút gì với nó nữa đâu. Phiền chết đi được."
Lâm Kỳ vừa nghe nhắc đến ai kia thì đầu óc đã đau như búa bổ. Mẹ kiếp, nuôi ăn nuôi học, lớn lên rồi còn phải hy sinh thân mình cho nhu cầu sinh lý chết tiệt, cuối cùng quả ngọt đâu không thấy, chỉ thấy cả sự nghiệp phấn đấu bay theo gió mây, suýt chút nữa tiền dưỡng già cũng không còn. Hắn phiền chán lảng sang chuyện khác:
"Nhưng tôi chưa hiểu tại sao chú cứ nhất quyết phẫu thuật vậy? Chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3620241/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.