Hạ An Vũ bị ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu tỉnh, đôi mắt khô khốc sưng húp khó khăn mở ra, sau một hồi mơ màng liền phát hiện mình đang nằm trên sofa trong phòng khách.
"Dậy rồi à? Đói bụng không? Tôi gọi đồ ăn sáng luôn."
Bên cạnh có tiếng người nói, Hạ An Vũ lèm nhèm hỏi:
"Mấy giờ rồi?"
"Hơn tám giờ rồi. Sao hả? Muốn ăn cái gì?"
Lâm Kỳ liếc xem đồng hồ một cái rồi trả lời. Hạ An Vũ phút chốc trở nên tỉnh táo, vội vội vàng vàng bật dậy chạy vào nhà vệ sinh. Lâm Kỳ chẳng kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra, bước qua gõ gõ cửa phòng hỏi:
"Làm sao vậy?"
Cửa phòng vệ sinh "cạch" một tiếng mở ra, Hạ An Vũ mặc vội lại chiếc áo sơ mi ngày hôm qua rối rít nói:
"Trễ giờ làm mất rồi!"
"Chẳng phải tối qua còn khóc lóc bảo ly hôn sao?" - Lâm Kỳ tựa lưng vào tường, khoanh hai tay nhìn cậu hỏi.
"Ly hôn cũng phải cần kiếm ăn vậy. Hôm nay có cuộc họp quan trọng... Dây nịt đâu rồi?"
Hạ An Vũ chạy loạn trong nhà một hồi, đến khi chuẩn bị đứng ở cửa mới phát giác ra không có phương tiện để đến chỗ làm.
"Cần tôi đưa đi không?" - Lâm Kỳ nhướng mày nhìn cậu.
"Không cần đâu, tôi gọi taxi được rồi." - Hạ An Vũ cười cười đáp.
"Tôi nhớ hình như hôm qua đến nhà tôi cậu chỉ có mỗi bộ đồ này, điện thoại cũng không có mang."
Hạ An Vũ sững người lại, Lâm Kỳ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3620236/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.