"Dạ đây là phòng của mình ở đây ạ. Ông chủ muốn dùng bữa luôn hay để lát nữa ạ?"
Nhân viên dẫn cả hai đến một căn phòng khá lớn, Hạ An Vũ ngó vào trong, cánh cửa kéo kiểu Nhật thông thẳng ra một khoảng sân, ở đó lờ mờ khói bốc lên từ hồ nước nóng riêng.
"Cảm ơn, lát nữa cần tôi sẽ gọi điện thông báo trước."
"Dạ được, chúc ông chủ và phu nhân có kỳ nghỉ vui vẻ ạ."
Cô nhân viên nói rất tự nhiên, Hạ An Vũ vẫn còn ngại với danh xưng này, duy chỉ có Quý Đông Nhiên hài lòng lập tức tips cho cô.
Cửa phòng đóng lại, Hạ An Vũ đi loanh quanh một vòng ngắm thử. Mặc dù trang trí theo phong cách giản dị ấm áp nhưng cậu vẫn ngửi được mùi xa hoa ở đây.
Hạ An Vũ ra đến chỗ hồ nước nóng đằng sau phòng, tiếng nước róc rách chảy từ ống trúc, thi thoảng có cơn gió nhẹ thoáng qua làm con người ta cảm thấy dễ chịu không ít.
"Có muốn tắm trước không?"
Quý Đông Nhiên nhìn dáng vẻ háo hức nhưng vẫn phải cố gắng kìm chế của Hạ An Vũ càng cảm thấy rất đáng yêu liền cười hỏi. Hạ An Vũ nghe giọng anh, ánh mắt khẽ liếc một cái, sau đó từ tốn trở về ngồi xuống, vừa rót trà vừa nghiêm túc chất vấn:
"Nói, rốt cuộc có phải ông chủ tự đặt chỗ hay lén sử dụng đặc quyền gì rồi?"
"Thật ra có một chút đặc quyền." - Quý Đông Nhiên nén cười đáp.
"Sao tổng giám đốc bây giờ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3433563/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.