Cửa phòng mở ra, bên trong Quý Đông Nhiên đang nghiêm túc uống trà như thể đang thưởng thức thứ gì đó ngon lắm vậy.
"Xin hỏi hai anh, quần áo vừa người chứ ạ? Có chỗ nào muốn sửa lại không?"
"Rất tốt, nhờ cậu đóng gói lại giúp tôi."
"Vâng ạ, còn vị kia thì sao ạ?"
Cậu trai phục vụ đưa mắt nhìn một vòng, cuối cùng dừng ở tấm màn vẫn đang đóng chặt, Quý Đông Nhiên giữ vẻ mặt bình tĩnh lên tiếng gọi:
"An Vũ, em thử xong chưa? Người ta đang đợi kìa."
Tấm màn khẽ lay động sau đó có bàn tay trắng nõn cầm một bộ quần áo đưa ra, người bên trong không được tự nhiên nói:
"Xong rồi, phiền anh giúp tôi..."
Cậu trai mặc dù cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng thấy vị còn lại không có ý kiến gì mà vẫn ung dung uống trà liền nhanh chóng tiến qua nhận lấy quần áo, cậu ta phát hiện phần áo sơ mi khá nhăn nhúm so với ban đầu tựa như vừa mới trải qua một trận giày vò dữ dội vậy.
"Tôi sẽ ủi lại lần nữa rồi đóng gói giúp hai vị ạ, hai vị vui lòng chờ thêm một lát."
Cửa phòng lần nữa đóng lại, bên trong thoáng chốc lần nữa trở nên yên tĩnh, Quý Đông Nhiên đặt chén trà xuống, không nhịn nổi mà bật cười.
"Nếu em còn không ra người ta sẽ tưởng em đã ngất xỉu trong đó rồi đấy."
"Anh còn cười nữa?"
Hạ An Vũ từ buồng thay đồ ló đầu ra, trên gương mặt cậu vẫn còn vươn sắc ửng đỏ vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3373316/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.