Lúc máy bay hạ cánh thì trời đã sụp tối, Hạ An Vũ vẫn còn choáng váng lắm, cuối cùng chỉ đành để Sarah lo hết phần còn lại.
"Uống chút nước đi, đã thấy đỡ hơn chút nào chưa?"
Quý Đông Nhiên đưa chai nước khoáng cho cái người không khác gì bông hoa héo rũ, chán nản ngồi trên ghế chờ. Hạ An Vũ nhận lấy chai nước nhấp một ngụm, miệng nhỏ giọng than thở:
"Sao em kém vậy chứ, để một mình chị Sarah làm hết."
"Lần đầu đi nên vậy, đi vài lần nữa sẽ quen thôi."
Quý Đông Nhiên vừa đóng lại nắp chai nước giúp cậu vừa cất giọng an ủi, Hạ An Vũ cũng nhanh chóng xốc dậy tinh thần gật gật đầu:
"Lần sau nhất định không để anh lo lắng nữa."
"Nghiêng qua đây." - Quý Đông Nhiên gọi.
Hạ An Vũ cảm thấy ánh mắt anh có gì đó không đúng nhưng vẫn thật thà nghiêng đầu qua, Quý Đông Nhiên lập tức nhướng lên hôn nhẹ lên trán cậu. Hạ An Vũ ngơ người như chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Quý Đông Nhiên đã cười nói:
"Giỏi lắm, thưởng cho em đó."
Hai má Hạ An Vũ chậm rãi đỏ bừng, ai mà ngờ Quý Đông Nhiên lại giữa chốn đông người hôn cậu như vậy. Cậu ụp mặt xuống gối đầu của mình, xấu hổ đến nỗi không dám nhìn ai.
Sắp xếp mọi thứ xong xuôi hết, Sarah gọi taxi đưa cả hai về căn hộ cao cấp trong thành phố của Quý Đông Nhiên. Đây là lần đầu tiên Hạ An Vũ nhìn thấy một thế giới khác ngoài cảnh vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3369530/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.