Bởi vì một tây rơi vào ngày thứ nên cả hai phải trở về ngay chiều hôm đó để hôm sau trở về làm việc. Trước khi đi Nhã Vân đã soạn sẵn một đống đồ ăn mà con trai mình thích nhét vào cốp xe, còn cẩn thận dặn đi dặn lại cậu đủ chuyện, đến nỗi Thái Hà phải cất giọng ngăn lại nếu không mãi Hạ An Vũ và Quý Đông Nhiên cũng không lên xe được mất.
"Được rồi, bà nói mà lão già như tôi còn thuộc lòng thì con trai chẳng lẽ quen được à? Chưa kể tháng nào nó chẳng về một lần, bà làm tôi tưởng sắp chia xa vĩnh viễn không bằng."
"Xui." - Nhã Vân trừng mắt mắng - "Tôi không nói nữa là được chứ gì, bớt cái miệng quạ của ông lại."
Thái Hà biết mình có hơi quá lời bèn hậm hực im miệng, Quý Đông Nhiên lên tiếng nói:
"Nếu ba mẹ muốn thì mỗi tuần bọn con sẽ về thăm hai người một lần."
"Thôi thôi, cực lắm." - Nhã Vân vội xua tay đáp - "Bộ thấy làm việc chưa đủ mệt hay gì?"
Hai bên qua lại vài câu một hồi nữa thì tạm biệt nhau, Nhã Vân nhìn xe đi khuất bóng rồi mới xoay người trở vào nhà.
Lúc vào công ty, Hạ An Vũ quen đường quen nẻo đến quầy lễ tân gửi ít bánh kẹo ở quê, chị Thanh cười rạng rỡ nhận lấy, hứa hẹn trà chiều sẽ bao cậu.
"Không cần đâu ạ, chiều nay em phải ra ngoài rồi." - Hạ An Vũ nhanh chóng từ chối.
"Đi đâu vậy?" - Chị Thanh thắc mắc hỏi cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3361578/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.