Trời vừa hửng sáng, Hạ An Vũ theo thói quen dậy từ rất sớm, hôm nay cậu định cùng mẹ đi chợ để mua thêm đồ ăn, chiều qua khi kiểm tra dưới bếp, cậu phát hiện ngay cả gạo cũng cạn đáy luôn rồi.
"Ông ở nhà nếu có động tĩnh gì thì gọi ngay cho tôi với con nha." - Nhã Vân lo lắng dặn dò chồng mình cẩn thận.
"Tôi biết rồi, bà mau đi đi."
Chợ sáng đông đúc người qua kẻ lại, hai mẹ con chen chúc để có thể mua được thêm mớ rau con cá tươi hơn so với người khác, sau một hồi vật lộn cuối cùng cũng mò ra được khỏi chợ.
"Bà Vân, sao bà còn ở đây?" - Đột nhiên có một người phụ nữ dáng vẻ hớt ha hớt hải chạy đến chỗ hai người hoảng hốt nói.
"Sao? Tôi đi chợ mới ra." - Nhã Vân ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì nhìn bà ta.
"Nhà bà bị phá tanh bành nữa rồi, ông Vương mới phụ khiêng chồng bà đi bệnh viện kìa."
Nhã Vân nghe thấy mà tay chân bủn rủn cả ra, Hạ An Vũ vội đỡ lấy bà mà an ủi:
"Không sao đâu, bây giờ mình qua bệnh viện xem dượng luôn. Mẹ đừng lo quá."
Ở thị trấn này chỉ có một bệnh viện duy nhất, bệnh viện lại cách chợ không xa nên rất nhanh Hạ An Vũ đã đưa mẹ mình đến nơi. Nhã Vân dường như đi chẳng đứng vững nữa, nước mắt bà lại đầm đìa khiến Hạ An Vũ dù đang cố giữ bình tĩnh tĩnh cũng phải rối rắm theo, đến khi nhìn thấy Thái Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3344723/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.