Hầu hết ánh nắng chói chang giữa trưa bị chặn lại bởi cánh cửa sổ lá sách đã khép lại.
Trong văn phòng tối mờ, Trì Tuyết Diễm đứng bên cửa sổ, nhìn vài tia sáng lọt vào.
Người ở đầu dây bên kia cúi đầu ừm một tiếng.
Cậu đã đoán đúng.
Vì thế Trì Tuyết Diễm chớp chớp mắt, giọng điệu như bình thường hỏi Hạ Kiều: "Anh vừa mới gặp anh ta sao?"
"Buổi sáng." Hạ Kiều nói xong, bỗng nhiên hiểu được ý của cậu, chủ động nói, "Để tôi hỏi xem cậu ta đã đi chưa."
Kế tiếp là một loạt âm thanh hơi xa xôi một chút, Hạ Kiều dùng điện thoại trong phòng làm việc gọi cho thư ký bên ngoài.
Trì Tuyết Diễm nghe thấy anh trầm ổn hỏi: "Đoàn Nhược đã đi chưa?"
Thì ra một nhân vật chính khác tên là Đoàn Nhược.
Một cái tên nghe có vẻ mềm mại, hoàn toàn khác với cậu.
Một giọng nữ bị biến dạng nhanh chóng trả lời: "Buổi sáng đã nói chuyện với anh ta xong rồi, quay về chờ tin tức là được. Nhưng trước đó tôi nghe nói anh ta đi ăn trưa với tiểu Hoàng, bọn họ quen nhau từ trước, ngài chờ một chút, để tôi xác nhận..."
"Đúng ạ, đồng nghiệp trong phòng âm nhạc còn chưa trở về, đang ăn cơm với Đoàn Nhược ở gần công ty."
Trong nháy mắt nghe được câu này, Trì Tuyết Diễm kéo sợi dây của cửa sổ lá sách, ánh nắng ấm áp một lần nữa tràn ngập toàn bộ căn phòng yên tĩnh.
Trước khi nhận được điện thoại của Hạ Kiều, cậu vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-cua-toi-lam-muu-nhieu-ke/3088430/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.