Âm thanh và ánh đèn quẩn quanh trước ô cửa sổ kính trong suốt.
Trên TV đã bắt đầu phát những đoạn quảng cáo khác, Trì Tuyết Diễm nhìn chằm chằm màn hình, vẫn chưa thỏa mãn.
Đây không phải là bài hát được nghe trong phòng thu trước đó, nhưng hay hơn, đầy những cảm xúc phức tạp chân thành cảm động, có thể níu giữ được lỗ tai và trái tim của người nghe.
Đáng tiếc trong đoạn quảng cáo chỉ chọn phần điệp khúc dễ nhớ nhất, không phải là cả bài hát đầy đủ, cậu còn chưa nghe đã ghiền đã hết rồi.
Nhưng Trì Tuyết Diễm có thể dự đoán bài hát này sẽ tỏa sáng.
Ngoài âm nhạc, các phần khác của đoạn quảng cáo cũng có chất lượng cao.
Đây sẽ là một sự hợp tác đôi bên cùng có lợi.
Sau khi giảm âm lượng TV trở lại mức bình thường, Trì Tuyết Diễm hỏi người bên cạnh: "Đây có phải là bài hát mới do cậu ta viết không?"
Hạ Kiều gật gật đầu: "Bài hát sáng tác mới nhất, sau khi bọn họ thảo luận, tạm thời quyết định dùng bài này làm nhạc nền."
"Nghe ra được có rất nhiều cảm xúc cá nhân trong đó, cậu ta thật lòng yêu âm nhạc." Trì Tuyết Diễm giọng điệu tùy ý nói chuyện phiếm với anh, "Tôi muốn nghe bản đầy đủ, chỗ anh có không?"
"Có, cậu muốn nghe bây giờ không?"
"Muốn."
Trì Tuyết Diễm trả lời một cách dứt khoát xong, bỗng nhiên gọi lại Hạ Kiều đang định đứng dậy đi lấy máy tính.
"Đợi một chút." Trong giọng nói của cậu lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-cua-toi-lam-muu-nhieu-ke/3088419/chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.