Vừa hay Trương Xảo Yên từ đằng sau bước tới, cô ta nghe được câu này bèn nở nụ cười, đứng sát bên người Hứa Qua, cười đến híp mắt nói: “Cảm ơn đã khen, cô là bạn học của Hứa Qua đúng không?”
Trương Xảo Yên cười rất đẹp, có thể thấy, nụ cười này khá thật.
Trình Lộc cũng vô thức cười cong cong mắt mày, cô gật đầu: “Tôi là bạn thời đại học của Hứa Qua, còn từng làm chung cục cảnh sát một năm.”
Trương Xảo Yên bất ngờ: “Không ngờ vóc dáng cô nhỏ nhắn thế này mà là cảnh sát à?”
Trình Lộc cười cười, không nói gì thêm.
Mà khi Trình Lộc vừa đi không bao lâu, Đỗ Khê đã quái gở nói với đám bạn học: “Ha ha, Trình Lộc cũng không thèm nhìn xem mình là cái dạng gì, hôm nay cô ta tới đây không phải để nhìn Hứa Qua thêm một chút đấy chứ? Nói không chừng cô ta còn định làm gì nữa cũng nên.”
Đỗ Khê ngắm nhìn bộ móng tay mình mới làm.
Màu móng tay đỏ thẫm khiến người ta hơi sợ hãi.
Có một cô gái chơi khá thân với Đỗ Khê cũng tiếp lời: “Lúc đó hai người họ yêu nhau, tôi còn tưởng thật sự có thể ở cùng nhau nữa đấy, dù sao thì khi đó cũng không biết Hứa Qua là phú nhị đại mà. Bây giờ nghĩ lại, sợ rằng khi đó Trình Lộc đã nhìn trúng tiền của Hứa Qua, cho nên đã ủ mưu từ sớm.”
Đỗ Khê che miệng cười: “Chỉ tiếc là, Hứa Qua người ta không nhìn phụ nữ bằng mắt.”
Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-cua-toi-dua-vao-ao-tuong-de-noi-chuyen-yeu-duong/2987194/chuong-19-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.