Trong ánh mắt mọi người đều lộ vẻ nghi ngờ.
Hứa Tú là người phản ứng lại nhanh nhất, cô nàng đỏ mắt che miệng cười lén.
Lâm Bích bỗng đứng bật dậy khỏi ghế, dáng người cao gầy đứng ngay trước mặt cô, bà ta cụp mắt nhìn hai người với vẻ tức giận, đã quên mất mình đến đây là vì Hứa Tú.
Giọng nói bén nhọn của Lâm Bích vang lên: “Lâm Phùng! Cậu thật sự ở cùng con ả này à? Cậu chời đùa thì được thôi, còn muốn cưới cô ta vào nhà họ Lâm chúng ta?” Bà ta không tiếp nhận nổi, sau khi hít thở thật sâu mới đưa ra kết luận: “Lâm Phùng, cậu điên rồi!”
Trình Lộc nóng lòng siết góc áo mình, cô sợ nhất là bị người nhà Lâm Phùng coi thường, bị người ta giẫm đạp dưới chân thế này.
Cô sốt sắng nhìn sang Lâm Phùng đang lạnh mặt, tảng đá trong lòng bị nâng lên cao, cô cắn răng nhìn thẳng vào Lâm Bích chẳng chút sợ hãi. Lúc đang định nói chuyện, Lâm Phùng bỗng đặt tay mình lên mu bàn tay cô.
Trình Lộc chợt quay đầu lại nhìn Lâm Phùng, anh vẫn thản nhiên ngồi trên ghế sofa: “Nhà họ Lâm chúng ta? Lâm Bích, nhà họ Lâm của chị và nhà họ Lâm của tôi sao có thể thành một được? Chuyện Lâm Phùng tôi làm, từ khi nào đến lượt mấy người quản?”
Lâm Bích bị Lâm Phùng nói cho á khẩu, bà ta nhắm mắt nói tiếp: “Lâm Phùng, cậu đừng quên trong tay cậu còn ba mươi phần trăm cổ phần của Thương Hải chúng ta, nếu con ả này coi trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-cua-toi-dua-vao-ao-tuong-de-noi-chuyen-yeu-duong/2987137/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.