Ngày thứ 3 của kỳ nghỉ Quốc khánh, Trạm Tụ Tùng ngủ nướng cho đến khi dì La chuẩn bị bữa trưa, ăn xong cơm trưa hắn cũng không muốn ra cửa.
Buổi chiều, Trạm Tụ Tùng và Trạm Vi Dương chơi game ở tầng một, đánh mấy ván hắn đều thua Trạm Vi Dương, lập tức cảm thấy mất mặt, liền ném tay cầm sang một bên nói không chơi nữa, hắn muốn đi lên tầng ngủ trưa.
Trạm Tụ Tùng leo lên tầng hai nhìn ra ban công, thấy Trạm Vi Quang thế nhưng nằm trên một cái ghế tựa trên ban công, vừa nằm phơi nắng vừa nhìn điện thoại, liền đi ra ngoài, nói: "Còn cái ghế nào không? Em cũng muốn tới nằm."
Trạm Vi Quang nói: "Không có."
Trạm Tụ Tùng xoay người trên ban công nói ở trên ban công xoay một vòng tròn, nói: "Nên bảo bác mua một cái ghế giống như xích đu đặt ở chỗ này."
Trạm Vi Quang giọng điệu lười biếng: "Em tự nói với ba anh đi."
Trạm Tụ Tùng dựa vào rào chắn trên ban công, nói: "Bảo Trạm Vi Dương đi nói, anh ấy muốn mua gì bác đều sẽ mua cho anh ấy." Nói xong, lại cười bổ sung một câu: "Sẽ không mua cho anh."
Trạm Vi Quang liếc hắn một cái rồi chế nhạo: "Em cho rằng anh giống em?"
"Cái gì?" Trạm Tụ Tùng không hiểu ý của hắn.
Trạm Vi Quang nói: "Anh không phải học sinh trung học, không cùng em trai tranh sủng, ấu trĩ."
Trạm Tụ Tùng bĩu môi.
Hắn trông có vẻ chán chết, cũng không muốn đi ngủ trưa, nên gọi Trạm Vi Quang: "Anh Quang, chúng ta đi mua trà sữa đi."
Trạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-cong-luoc-sai-lam/1084540/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.