Ăn sáng xong, Trạm Bằng Trình lái xe mang theo người một nhà đi Quế Viên ở ngoại ô phía tây.
Bên kia có cái công viên đầm nước nhân tạo, sau đó dự án du lịch mọc lên, cuối tuần đa số người dân sống trong nội thành sẽ đến vui chơi, thư giãn cùng cả gia đình.
Hôm nay là ngày nghỉ quốc khánh, ở quế viên có rất nhiều khách du lịch, bọn họ lại tới rất muộn, Trạm Bằng Trình khó khăn tìm được chỗ dừng xe, đem xe lăn của bà nội từ trên xe nâng xuống, đưa bà nội tản bộ một chút thì vừa đến lúc ăn cơm trưa.
Quán cơm trưa tọa bên cạnh một con sông nhỏ, ăn cơm trưa xong, mọi người đều lười nhác ngồi trên ghế đan, không muốn nhúc nhích.
Trạm Tụ Tùng vuốt cái bụng tròn vo, nói: "Bác cả, chơi mạt chược đi."
Trạm Bằng Trình cầm ấm rót nước cho Trạm Vi Dương uống, nghe vậy liền nhìn về phía Trạm Tụ Tùng, nói: "Cháu là học sinh cấp ba, không thể đánh bạc."
Trạm Tụ Tùng nói: "Không đánh bạc, chúng ta không thu tiền nên không phải đánh bạc."
Trạm Vi Quang nghiêng dựa ở trên ghế, trên tay cầm một cây tăm sạch xỉa răng, quay sang Trạm Tụ Tùng, nói: "Không thu tiền ai đánh với em."
Trạm Tụ Tùng vội vàng nói với Trạm Bằng Trình: "Bác cả, Quang ca ngày nào cũng đánh bạc ở trường."
Trạm Vi Quang lười phản ứng hắn.
Trạm Bằng Trình nói: "Nhóm người trẻ tuổi các con có thể hoạt bát một chút được không? Bên kia có người đạp xe, có muốn đi xe đạp không?"
Trạm Tụ Tùng nghe xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-cong-luoc-sai-lam/1084537/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.