Trạm Vi Dương lần đầu nhìn thấy anh Vũ mà Trần U U nói.
Chu Tín Vũ vóc dáng không cao, mái tóc dày nhuộm vàng, chải thẳng, trong túi áo sơ mi đen có treo một cặp kính râm màu đen.
Anh mang theo ba thanh niên, có một người thoạt nhìn nhỏ tuổi hơn so với Trần U U và Trạm Vi Dương, khuôn mặt rất giống trẻ con.
Chu Tín Vũ ngồi xổm trên bậc thang dẫn đến khu phố mua bán ngầm, nói với hai người bọn họ: "Yên tâm đi, không phải chỉ là dạy dỗ một chút tiểu tử thối bắt nạt anh em tôi sao."
Trần U U nói: "Vâng!"
Trạm Vi Dương đột nhiên cảm thấy có gì không đúng, cậu nói: "Không phải, là giả vờ dạy dỗ hắn."
Chu Tín Vũ tầm mắt chuyển tới trên mặt cậu, hỏi: "Như thế nào là giả vờ dạy dỗ?"
Trạm Vi Dương nói: "Không thể đánh hắn, dọa dẫm hắn hột chút là được, tôi trốn ở bên cạnh, rất nhanh sẽ lao tới."
Chu Tín Vũ móc kính râm từ trong túi áo ra, hỏi tiếp: "Cậu lao tới thì chúng tôi phải làm gì?"
Trạm Vi Dương nói: "Các anh sẽ bỏ chạy."
Lúc này, một thanh niên cao to cường tráng đứng bên cạnh Chu Tín Vũ không vui, gã nói: "Vậy thì chúng tôi còn mặt mũi nào nữa.."
Trạm Vi Dương có chút hoang mang nhìn Trần U U.
Trần U U ghé sát vào bên tai Chu Tín Vũ, thấp giọng nói: "Bạn học của em đầu, đầu óc không tốt lắm, anh, các anh chơi với cậu ấy đi."
Chu Tín Vũ nhìn Trạm Vi Dương, nói với Trần U U: "Đã nhìn ra."
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-cong-luoc-sai-lam/1084524/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.